disuse
disuse | [dis'ju:s] |  | danh từ | | |  | sự bỏ đi, sự không dùng đến | | |  | to come (fall) into disuse | | | bị bỏ đi không dùng đến |  | ngoại động từ | | |  | bỏ, không dùng đến |
/'dis'ju:s/
danh từ
sự bỏ đi, sự không dùng đến to come (fall) into disuse bị bỏ đi không dùng đến
ngoại động từ
bỏ, không dùng đến
|
|