stammer 
stammer | ['stæmə] |  | danh từ | | |  | sự nói lắp; thói cà lăm, tật nói lắp | | |  | lời nói lắp |  | nội động từ | | |  | nói lắp, cà lăm (như) stutter |  | ngoại động từ | | |  | (+ out) nói lắp cái gì, nói cà lăm cái gì | | |  | 'G-g-goodb-bye, ' she stammered | | | 'T-t-tạm b-biệt', cô ấy lắp bắp | | |  | stammer out a request | | | lắp bắp lời đề nghị |
/'stæmə/
danh từ
sự nói lắp
tật nói lắp
động từ
nói lắp
|
|