distinct 
distinct | [dis'tiηkt] |  | tính từ | | |  | riêng, riêng biệt; khác biệt | | |  | man is distinct from animals | | | con người khác biệt với loài vật | | |  | dễ nhận, dễ thấy, rõ ràng | | |  | distinct orders | | | mệnh lệnh rõ ràng | | |  | a distinct idea | | | ý nghĩ rõ ràng | | |  | rõ rệt, dứt khoát, nhất định | | |  | a distinct refusal | | | lời từ chối dứt khoát | | |  | a distinct tendency | | | khuynh hướng rõ rệt |
khác biệt, phân biệt || rõ ràng
/dis'tiɳkt/
tính từ
riêng, riêng biệt; khác biệt man as distinct from animals con người với tính chất khác biệt với loài vật
dễ nhận, dễ thấy, rõ ràng distinct orders mệnh lệnh rõ ràng a distinct idea ý nghĩ rõ ràng
rõ rệt, dứt khoát, nhất định a distinct refusal lời từ chối dứt khoát a distinct tendency khuynh hướng rõ rệt
|
|